🦄 Nước Lạc Việt Ở Thế Giới Mới
Thứ năm, đổi mới chính sách đối ngoại, thực hiện đa phương hóa, đa dạng hoá, Việt Nam muốn là bạn và là đối tác tin cậy của các nước trên thế giới trên cơ sở giữ vững độc lập chủ quyền, bình đẳng và cùng có lợi. Xây dựng chiến lược bảo vệ Tổ quốc phù hợp với tình hình mới.
Ta có Đảng cầm quyền, lãnh đạo toàn diện xã hội. Đảng là hạt nhân lãnh đạo hệ thống chính trị. Đảng là người tổ chức và lãnh đạo mọi lĩnh vực của cách mạng Việt Nam. Nhà nước xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân không ngừng được củng
Thành công của 35 năm đổi mới trước hết thuộc về nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, trên cơ sở kiên định và vận dụng sáng tạo con đường cách mạng mà Hồ Chí Minh và dân tộc đã lựa chọn là đi lên CNXH. Tuy nhiên, ở Việt Nam hiện đã và đang xuất hiện những ý kiến trái chiều
Chuyện Trọng Thủy của nước Tây Âu đánh Lạc Việt đúng ra là chuyện Tần đánh Việt năm 257 TCN. Tây Âu ở đây là Tần. Trọng Thủy là con vua Tần. Nhà Tần còn mang họ Triệu như Tần Thủy Hoàng có tên Triệu Chính, lấy theo họ mẹ là Triệu Cơ.
Nước Lạc Việt của chúng ta ít người và nhỏ bé hơn nước Tàu cho nên chúng ta thua họ về vũ lực (chả thế mà bị đô hộ gần một ngàn năm), nhưng chúng ta văn minh hơn người Tàu nên chúng ta không bị họ đồng hóa (dĩ nhiên không thể bỏ qua ý chí quật cường của cả
Đọc hơn 400 trang sách chúng ta dễ dàng nhận thấy, các tác giả đã khái quát cả lý luận và thực tiễn quá độ lên chủ nghĩa xã hội, bỏ qua chế độ tư bản chủ nghĩa ở một số nước trên thế giới và Việt Nam với cách tiếp cận mới, đó là theo phương pháp liên ngành
Bắc Caucasus và một trật tự thế giới mới (Phần 2) Bài nhận định này anh Lãng viết ngày 11/12/2008, sau khi cuộc chiến Caucasus diễn ra được 4 ngày. Bọn chã có thể tìm thấy ở đó những nhận định, mà về sau có lẽ không sai khác mấy với diễn biến thực tế.
Chạy 100m, thành tích thế giới là 9,77 giây, Việt Nam 10,03 giây. Trong cái khe một phần tư giây chật hẹp đó là hàng trăm lực sĩ chen vai thích cánh tranh tài trên các trường đua quốc gia và quốc tế. nhất là ở các nước lạc hậu. Theo sách Khoa học công nghệ Việt Nam
Việt Nam là một trong những nước lạc hậu trên thế giới. Thanh toán quá khứ nặng nề ấy, "diệt giặc đói, diệt giặc dốt, diệt giặc ngoại xâm" là nhiệm vụ của toàn dân, nhưng học sinh phải là những chiến sĩ xung kích, như Bác dạy "chính một phần lớn là nhờ ở công học tập của các cháu".
zB0o. Hắn hối thúc, còn lão Phúc lại càng lắp bắp Người dân! Người dân cũng xuất phát từ nhu Toản nghe xong câu này liền mừng, cười to như tìm được kho báu vậy. còn lão Phúc được thả ra tuy không hiểu là do chuyện gì nhưng cũng thấy nhẹ nhõm. May không phải là do mình nói sai, nghĩ thầm “ thật gần vua như gần cọp mà”- Ha ha , đúng ! nói hay lắm! người dân làm gì cũng xuất phát từ nhu cầu! thật là xuất phát từ nhu cầu. Ông hôm nay lập công to rồi. Mau nói di. Ông muốn thưởng Phúc nghe đến đây thật không biết là chuyện đầu xuôi đuôi móng gì. Ai làm gì cũng là xuất phát từ nhu cầu, cái này có ai mà không nói được. Đúng là không thể hiểu nổi cái gọi là thuật làm đế vương rồi. mới làm người khác sợ hết hồn đó nay quay sang cười nói nhẹ tâng. Đương nhiên lão phúc là ai chứ. Sao lại vì lần cao hứng nhất thời này của Hoàng Thượng mà chạy theo đòi hỏi Con chỉ là lúc vô ý nói ra lời làm hợp lòng hoàng thượng. Không cần có con hoàng thượng cũng có thể tự ngài nghĩ ra được. Con chỉ cần ngày ngày có thể theo hầu hạ Hoàng Thượng là đã phúc đức lắm Được! công của lão hôm nay ta sẽ nhớ. Chờ lần sau thưởng luôn một thể biết còn lần sau nữa hay không nhưng nếu thật có hắn cũng chẳng e ngại gì mà thưởng cho như vậy đấy. mọi chuyện có lẽ nên bàn lại từ nhu cầu của người dân chứ không phải từ ý chí của hắn. Nếu như biết cách đánh vào nhu cầu của họ thì chuyện này sẽ được giải quyết một cách dễ dàng. Hắn nhớ đến một câu chuyện ở kiếp trước, các thương nhân người Hoa muốn bán đi một lượng tồn kho lưới cào, do ở các nước khác đã cấm sử dụng loại lưới này để đánh bắt. Họ vào nước Việt tung tin thu mua loại hải sản sống ở đáy biển với giá cao ngất. khổ nỗi ngư dân muốn bắt loại hải sản này phải dùng đến lưới cào. Bởi vậy đám thương nhân đã bán được đám lưới tồn kho với giá ngất ngưởng sau khi hoàn thành mục tiêu này loại hải sản kia đột nhiên mất giá do không ai thu mua làm gì cả. ngư dân lại tốn một đống tiền đầu tư ngư cụ rồi đem về xếp là một hành động lừa đảo đáng lên án nhưng hắn tìm trong đây một giải pháp thích hợp cho tình hình hiện nay. Lúc này nếu Quang Toản vừa cho khuyến khích trồng dâu tằm vừa cho thu mua tơ với giá cao vậy chẳng phải làm cho người dân nhanh chóng thấy được cái lợi mà chú trọng phát triển dâu tằm hay sao. Hắn tin tưởng với nhu cầu và sự ưa chuộng của người phương tây đối với tơ tằm, chăc chắn mặt hàng này sẽ ngày một lên giá. Thậm chí loại nguyên liệu này có thể tăng lên gấp mười lần với giá hiện tại hoặc cao hơn nữa mà giờ hắn vẫn chưa thể hình dung ra. Nhưng đó là điều chắc Đi! Chúng ta đến cung vạn người hầu nghe Quang Toản muốn đến cung vạn thọ nơi ở của thái hậu. liền cất bước theo sau, chẳng ai lấy đó làm bất ngờ cả, thường ngày bệ hạ vẫn đến chỗ chính cung hoàng hậu đó sao? Việc ở lại dùng bữa là chuyện với Quang Toản lại khác. Lần này hắn muốn đến chỗ mẹ mình là có chuyện lớn muốn nhờ đến. Phải nói trong hoàng cung này người có tiếng nói lớn nhất không phải là Quang Toản mà chính là vị chính cung hoàng thái hậu này. Đám cựu thần có thể không tuân theo hắn nhưng ai dám nói không tuân theo chủ mẫu chứ. Với lại mẹ hắn đâu phải là vị chủ mẫu bình thường. Bà là chính cung, hơn nữa lại mang trên mình tài hoa cùng phẩm đức. Xuất thân là một võ tướng sau này khi lấy chồng lại lui về phía sau làm một người mẹ nhân từ. Vậy nên bà ít dính dáng đến chuyện triều Mẹ! Hài nhi ra mắt Con ngồi đi. Có chuyện chi làm con hôm nay vui vậy?- Mẹ à! Có chuyện này con muốn kể cho mẹ nghe. Mẹ phải giúp con lần này mới nghe vậy liền cười mà Con kể mạ nghe nào. Lại gây ra chuyện gì rồi phải không! Nhanh kể! Có lần nào mà mẹ không giúp con đâu?Hắn nghe vậy cũng gật đầu, đúng là như vậy. Bà đúng là một người mẹ hiền, hắn từ lâu đã coi bà là mẹ ruột của mình. Thầm hứa với lòng sẽ không để bà phải chịu khổ đơn độc, sẽ không để lịch sử bi thương kia tái diễn với bà. Điều đó là không thể a!.Quang Toản đem những chuyện liên quan đến dâu tằm, mặt lợi mặt hại tất tất hết thảy đều nói ra. Cuối cùng là nhờ bà đứng ra tuyên bố vì muốn dạy cung nữ con gái biết dệt vải mà sẽ mua một lượng lớn tơ tằm, trong thời gian dài. Thái hậu Bùi thị Lan ban đầu nghe còn bình tĩnh nhưng càng về sau càng phải dùng ánh mắt không thể tin được để nhìn hắn, cũng không phải bà để ý đến chuyện máy dệt vải nhanh gấp cả trăm lần so với con người hay buôn bán với người tây dương, mà bà kinh ngạc vì lối suy nghĩ và cách nhìn nhận của Quang Toản . trong đó có nhiều cái lâu nay chính nghĩ bà cũng không dám đấy. Càng nghe càng vui mừng, bà triệt để vui mừng rồi, không ngờ con của mình lại nhanh chóng trưởng thành như vậy, bảo bối của mẹ a. Giờ Quang Toản có kêu bà đi chịu chết bà cũng cam lòng huống chi chỉ vài lời tuyên bố ra bên ngoài. Cho thấy tấm lòng của người làm cha mẹ vui mừng như thế nào khi thấy con của mình khôn lớn thành đạt. Sự hi sinh mà họ có thể dành cho con mình là điều không thể đếm hết Được! Chuyện này mẹ sẽ làm theo lời Mẹ à! Cám ơn mẹ! Yêu mẹ Cái tên này chỉ được cái giỏi nịnh Mẹ à! Mẹ quên một người nữa sao. Dù sao một mình mẹ cũng làm không xuể. Với lại ở bắc hà sức ảnh hưởng của người này cũng rất Con nói là nàng sao? Chuyện này mẹ sẽ nói Quang Toản muốn đề cập chính là đông cung thái hậu Lê Ngọc Hân. Quả thật nếu sức ảnh hưởng của mẹ hắn trong triều đình lớn như thế nào thì Lê ngọc Hân cũng có ảnh hưởng lớn như vậy đến người dân bắc hà. Nên nhớ lãnh thổ hiện tại mà nhà Tây Sơn đang kiểm soát chủ yếu là vùng đất bắc hà đấy. Như mọi khi, hai mẹ con ngồi nói chuyện thêm một lúc, rồi cùng dùng bữa. Khi hắn quay lại phòng của mình đã là đêm rồi. Dưới ánh đèn hiu hắt này thật dễ khiến cho người ta có cảm giác buồn ngủMấy hôm nay trăng tròn. Soi sáng cả hoàng cung. Hắn thường xuyên ra sân ngồi thuận miệng hát râm rang vài ca khúc đủ các thể loại nhạc, đủ các loại bài hát mà hắn còn thuộc ở kiếp Hoàng Thượng hát nghe thật êm tai, lại đầy ý lão Phúc Toản biết hắn là đang nịnh hót đấy, nhưng cũng tự cho là đúng vì hắn đương nhiên tự tin với giọng ca của mình. Với những ca khúc rất vui và dễ hiểu nên nghe qua liền cảm giác mang đầy ý nghĩa là phải. Nên nhớ nhạc mà anh hát là có một không hai trên thế giới ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu của hắn. Nếu như dạy cho những người xung quanh hát thì không biết là sẽ như thế nào lại nhìn đám hộ vệ và cung nữ xung quanh, hắn tính chọn những người này tạo nên những môn đồ đầu tiên của dòng nhạc hiện đại. Quá tò mò vậy liền làm ngay. Quang Toản cho một đám đứng quây quần trước mặt hắn, bắt đầu tập bài hát đầu tiên, bài “tình mẹ” của nhạc sỹ Nguyễn Nhất Huy.“ khẽ ngắt nụ hồng cài lên mái tóc xanh mẹ yêuTóc rối một đời vì năm tháng chở che đời conKhi thơ ấu con nào đâu có biết……Mẹ là những tiếng hát ấm áp ru con khi đông lạnh vềMẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa con đi trên đường quê.”Phải công nhận trong việc hát hò con gái chứng tỏ ra mình tiếp thu nhanh hơn cánh mày râu nhiều. Nhất là các nàng Băng, Tuyết, Xuân, Hạ, Thu, Đông sáu tì nữ bên cạnh của hắn. Không biết có phải do hắn trước đó hay lẩm nhẩm bài này làm cho các nàng nghe được hay không nhưng quả thật là hát rất hay. Quang Toản đâu biết việc chọn tì nữ cho vua không hề đơn giản, nhiều khi còn khó khăn hơn cả việc thi hoa hậu sau này đấy. Chỉ là không truyền rộng khắp cho mọi người cùng biết mà thôi. Bởi vậy các cô gái được chọn đâu chỉ vì nhan sắc mà còn phải xem tính nết đến cả giọng nói…, xuất thân..v v. Nói chung chỉ kém việc vua chọn phi tần mà thôi. Đây cũng không phải là điều khó hiểu ánh trăng giọng hát vang lên đi sâu vào màn đêm yên tĩnh. Các bài hát cũng theo đây, ngày qua ngày, tháng qua tháng lưu truyền rộng rãi khắp dân gian. Được người người hát, triệu triệu người nghe. Danh tiếng về một vị vua tài đức, có nghĩa có tình đầy tài hoa cũng theo đó mà ưu truyền rộng đường phố buôn bán ở kinh thành Phú xuân- Lão Phúc! Không cần phải ngó trước ngó sau như vậy!- Hoàng… Hoàng công tử! Ta nên về thôi, con sợ không an toàn nếu nương nương mà biết con khó mà giữ nổi cái Mọi việc đã có ta gánh ông còn sợ gì!Đây là hắn hôm nay đặc biệt nổi hứng lên mặc thường phục đi vi hành. Ban đầu chỉ định mình hắn và lão Phúc cùng đi thôi. Nhưng đám hộ vệ chết sống không chịu, làm hắn một phen khổ não, cuối cùng cũng phải chịu nhượng bộ cho bốn người theo sau, với điều kiện tất cả cùng mặc thường phục đi bộ và không được đi quá Toản đâu biết ngoài bốn người theo hắn còn có khoảng năm mươi người nữa được bố trí bí mật đi theo bảo vệ. Hắn quả đúng xem thường vệ lâm quân của Quang Trung để lại rồi. Nhớ rằng tiền thân của vệ lâm quân bây giờ chính là gia tướng của Quang Trung vào những ngày cuối năm, phố sá tấp nập người qua lại. Năm nay còn đặc biệt hơn khi một lượng lớn thí sinh đổ về ứng thí, nên quán xá đầy khách, hàng hóa cũng bán chạy hơn mọi năm. Theo hắn biết giá cả các mặt hàng phục vị tết đã lên gấp đôi so với thường ngày rồi. Đây là chuyện khá dễ hiểu cũng không có gì đáng ngạc Toản kể từ khi xuyên việt đến nay đây là lần đầu tiên đi ra khỏi cung. Nhất lại đúng vào dịp tết này. Có nhiều thứ làm hắn vô cùng tò mò, mỗi gian hàng đều có mặt hắn gé qua, tự tay chạm vào vuốt ve hết cái này đến cái khác. Trông bản mặt liền biết hai lúa lần đầu lên thành phố. Chỉ là các ông chủ cũng đều là người tinh mắt, thấy hắn ăn vận khá đẹp, toàn loại vải tốt, bên cạnh còn có người hầu theo sau liền biết là con nhà giàu nên không lấy gì làm phiền mà còn ra sức chào nhiên hắn cũng ra sức mua, mỗi thứ mua một ít. Qua tiệm bánh mua liền mấy cái vừa đi vừa ăn. Khi qua tiệm đồ sứ mắt lại càng sáng lên “ ây da, toàn đồ cổ cả đáy, sau này muốn kiếm một mảnh vở cũng khó, phải mua về cất kĩ để dành cho con cháu” . lão Phúc phải chật vật khuyên một hồi hắn mới dừng lại không mua, khi cả bốn hộ vệ tay xách nách mang chật vật không chất nổi thêm cái chén sứ nào vì tính cách này của hắn mà ảnh hưởng lớn đến các thế hệ con cháu hoàng gia sau này theo đó cất giữ đồ vật đầy cả hoàng cung. Cuối cùng trở thành bộ sưu tập cổ vật lớn nhất thế giới. Người ta nói rằng, trong bộ sưu tập hoàng gia có ở ngoài chưa chắc đã có, nhưng ở ngoài có trong bộ sưu tập hoàng gia sẽ đi qua một tiệm trang sức lớn liền ghé vào. Lão chủ quán thấy hắn đã mua nhiều đồ ở các nơi như vậy liền biết khách sộp, lao ra chào hàng nhiệt Vị thiếu gia này, chỗ chúng tôi có nhiều mặt hàng, cậu cứ tự nhiên, loại nào cũng là ai chứ. Kiếp trước quen mắt với các loại trang sức tinh xảo rồi bây giờ nhìn vào đám trang sức đang trưng bày liền thấy không thích thú. Hắn nhìn một chặp liền bỉm môi lại lắc lắc đầu tỏ vẻ đám hàng này của ông quá tệ. Như hiểu ý, ông chủ cửa hàng đi vào trong mang ra một chiếc hòm nhỏ bảo quản cẩn Vị khách này ánh mắt thật cao. Chúng tôi đặc biệt mời khách quan xem cái này. Đây là vật áp trục chỗ chúng tôi đấy!- Ồ, cứ mở ra xem chủ quán ra bộ mặt cẩn thận ngó truocs hìn sau rồi mới khẽ mỏ nắp cho hắn Toản đúng là ngạc nhiên rồi. Đây chính là kim cương đấy là nhẫn gắn kim cương hơn nữa lại là hai chiếc khác nhau. Hắn đây là lần đầu được chạm tay vào kim cương lớn như vậy. Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Quang Toản lão chủ quán đắc ý Khách quan thấy được chứ?.
Hay tin Võ Văn Dũng thất trận dưới thành Diên Khánh, Quang Toản ảo não đi thăm tân quân Lạc Việt. Từ lúc thành lập đến nay dưới yêu cầu của hắn Phan Văn Lân cho binh sỹ ngày đêm luyện tập sinh hoạt theo chế độ sáng gà gáy lần thứ nhất liền thức dậy tập thể dục sau đó dọn dẹp vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng, đến 6h30 binh sỹ bắt đầu bước vào cực hình huấn luyện, mang theo quân trang ba lô nặng 30kg hành quân 40 dặm theo hướng chân núi Bạch Mã, Phan Văn Lân gọi đây là hành quân hạng nặng, các tiểu đội phải đến địa điểm chỉ định trước giờ ăn, sau đó tự đào hầm nấu cho mình bữa trưa. Đơn vị nào đến trễ coi như nhịn bữa, 1h chiều tổ chức đào chiến hào tập ném lựu đạn, vì chưa có súng nên mục tập luyện xạ kích Phan Văn Lân tạm thời cho gác lại thay vào đó là tập luyên xếp đội hình đội ngũ, các tư thế chiến đấu như lăn lê bò trườn, xung phong, cùng các hiệu lệnh khác. 4h chiều chuyển sang chạy bộ có vũ trang theo hướng bờ sông gần nhất, Phan Văn Lân gọi là hành quân hạng nhẹ, vì ba lô lúc này đã nhẹ bớt, sau khi ăn tối liền nhảy xuống sông bơi theo dòng nước để về doanh trại. Cực hình huấn luyện như vậy cứ tiếp tục ngày này qua tháng khácCó một số người không biết bơi, Phan Văn Lân nói chỉ cần cho uống nước no bụng rồi tự nhiên sẽ biết, còn một số con em ban đầu vì chạy chọt dựa dẫm mà vào tân quân liền không thể trụ lại mà xin rời khỏi, nhưng số đó không nhiều, đa số đều thích nghi với cường độ huấn luyện như vậy chỉ sau vài đó khi xi măng ra đời, Quang Toản xây dựng doanh trại cho tân quân rồi để Nguyễn Phượng Hiền cử giáo viên đến dạy chữ quốc ngữ cho họ. Cũng như tổ chức hoạt động giải trí, thông qua các cung nữ Xuân Hạ Thu Đông, y tuyển thêm người lập nên một đội văn nghệ do các nàng quản lý, đưa đến tân quân những bài hát yêu quê hương đất nước, các ca khúc dành cho người lính, vậy mới có chuyện tân quân vừa hành quân vừa hát hành khúc vang vọng từng xóm làng mà họ đi qua. Về thể thao ngoài những môn như võ thuật, cử tạ, cưỡi ngựa, đá cầu lông, Quang Toản còn cho phổ biến môn bóng đá được quân sĩ chào đón nhiệt liệt, sẵn tiện hắn cho tổ chức một giải thi đấu trong tân quân với nhau, mỗi tiểu đoàn thành lập một đội bóng, bốn đội cùng nhau theo thứ tự vòng tròn thi đấu, ngày diễn ra trận chung kết Quang Toản để Phan Văn Lân gửi thiệp mời đình thần và các công hầu ở kinh thành đến xem, từ đó môn thể thao vua của tương bắt đầu thể hiện sự quyến rũ của nó. Khởi đầu là Nguyễn Văn Tuyết đến bóp cổ’ Phan Thuận bắt lão đưa ra trăm quả bóng da trâu mang về cho binh sỹ mình luyện tập, bởi vì bóng mà tân quân sử dụng là do Quang Toản để Phan Thuận làm đến, Trần Quang Diệu, Trần Quách Tĩnh, Dương Thiếc và cả các Công Hầu khác ở kinh thành cũng bám lấy Phan Thuận, Phan Thuận là người tinh ý, bắt được thị hiếu của mọi người liền cho dựng một cửa hàng ở kinh thành để bán bóng da này, khi thấy được phong trào có vẻ sôi nổi, Quang Toản thuận nước đẩy thuyền cho tổ chức giải vô địch bóng đá hằng năm cúp nhà vua, năm đầu tiên khởi đầu liền có 12 đội tham gia tranh tài kịch liệt, cuối cùng đội bóng của Nguyễn Văn Tuyết may mắn dành chiến thắng khiến lão đắc ý một thời gian dài. Từ đó phong trào bóng đá lan rộng dần ra cả nước thu hút hàng triệu tín đồ và không có xu thế dừng nói đến vấn đề tân quân được Quang Toản rất quan tâm và ưu ái, hắn đầu tư ngày một hoàn thiện, từ trong ra ngoài, quân phục, dày dép, nón mũ, ba lô, trang bị cá nhân gần như cực kỳ hoàn thiện, và đồng bộ từ trên xuống dưới, chỉ thiếu một thứ đó chính là vũ khí chiến đấu chính. Vì đó mà tân quân bị không ít đơn vị khác cảm thấy gen gét mà chê Toản đến thăm tân quân, vì không báo trước nên chỉ gặp một trung đội ở lại canh gác doanh trại, số còn lại đã ra ngoài huấn luyện, doanh trại mới của quân Lạc Việt là Quang Toản dựa theo trí nhớ về doanh trại cũ của hắn ở thế giới kia mà cho xây dựng, đi thăm một vòng, vô số ký ức kiếp trước hiện về khiến hắn hoài niệm mà thở dài, không biết những đồng đội cũ ở thế giới ấy hiện tại ra sao, ngày đó chiến đấu ai còn ai mất. Đang trầm luân vào dòng ký ức, Lão Phúc báo cho hắn biết đoàn sứ thần do Trần Văn Kỷ dẫn đầu đã về đến kinh thành, Quang Toản vô cùng vui mừng lập tức hồi Văn Kỷ dẫn đầu sứ bộ qua Châu Âu kéo dài gần mười một tháng lần này không chỉ đến Anh mà còn đặt chân qua Tây Ban Nha, Pháp, Phổ, Áo Hung, Octoman, rồi xuống Ý, theo sự dẫn kiến của linh mục Sâm ra mắt Giáo hoàng Piô VI, đến các nơi ông đều trình quốc thư, dự tiệc gặp mặt của quý tộc các nước, có những lúc ông bị quý tộc Châu Âu nhạo báng là chú lùn, Trần Văn Kỷ cho hiệp sứ Trần Danh Tuấn dùng kiếm khiêu chiến với các tay kiếm ở đó, lúc này ở Châu Âu đấu kiếm rất được hoan nghênh, nó còn được coi là cách để các quý tộc giải quyết mâu thuẫn với nhau hoặc dành lại danh dự khi cho rằng đối phương đang xúc phạm mình, lại rất coi trọng kết quả, Trần Văn Kỷ khéo léo tạo được tiếng vang làm cho người Châu Âu chú ý đến Đại Việt, quốc gia phương đông khác ngoài Ấn Độ, và Thanh Quốc, đặc biệt nó chẳng thể dễ dàng bị người khác nhạo đi này của Trần Văn Kỷ đặc biệt nhận được sự quan tâm của các nhà tư sản Châu Âu, nhất là những người làm mậu dịch hàng hải, nhiều người đến gặp riêng ông hoặc thông qua chính phủ để tìm hiểu về Đại Việt, khi họ biết sự liên hệ giữa thương thương đội nhà Smith và Đại Việt lại càng tỏ ra hứng thú, quyết định trong thời gian sớm nhất sẽ gửi tàu buôn của mình sang đó. Gặp những chuyện như vậy Trần Văn Kỷ giao hết cho Phạm Viễn giải quyết. Lão không quên, chia ra gửi sinh viên đến học ở những trường đại học lớn của Châu Viễn thông qua nhiều con đường mua về được hai chiếc tàu chiến tuyến Ship of the line trang bị hai bên nạm thuyền 54 ụ pháo, bốn chiếc thương thuyền có vũ trang loại 1000 tấn, cộng thêm một chiếc mua trước đó từ Amina Smith tổng cộng hắn có 5 chiếc thương thuyền, 200 thợ thủ công nhiều loại ngành nghề, 100 thủy thủ và lính đánh thuê thích mạo hiểm, 15 cử nhân, kỹ sư ở các ngành như toán học, vật lý, hóa học, sinh vật học, địa chất, thiên văn, khảo cổ, đa số đều chỉ có thể hoạt động sư phạm là chính, chỉ có ba người là biết về cơ khí. Quang Toản giao hết những người này cho Nguyễn Phượng Hiền để nàng giúp họ trong thời gian ngắn học được tiếng Việt. Sau đó tùy theo tình hình chuyên môn của từng người mà đưa đến làm việc ở các nơi, các kỹ sư, cử nhân giao cho Thomas quản lý, tạo thành một nhóm làm việc đa chức công mua về 4 bộ máy hơi nước loại do Jame Watt thiết kế, mười ngàn khẩu súng trường súng kíp, đặc biệt là mua được nhiều bộ công cụ sản xuất súng trường, dụng cụ làm trong cơ khí, khiến Quang Toản hết sức vui mừng, có những công cụ này tương lai hắn có nhiều hơn trợ lực phát triển cơ khí máy. Lại không nghĩ súng trường dễ mua như vậy, hắn đã quên rằng Châu Âu lúc này chỉ cần có tiền thứ gì cũng có thể mua được, kể cả súng trường và tàu chiến những mặt hàng này không do chính phủ quản lý mà do các công ty tư nhân quản lý, chính phủ muốn có súng cũng cần tiền để mua lại từ các hãng sản xuất ra còn có nhiều loại hóa chất, dụng cụ phòng thí nghiệm, hai mươi tấn thép loại tốt nhất hiện tại của Anh quốc, nhiều giống vật nuôi cây trồng, cả sách vở bản đồ, cùng nhiều loại vụn vặt khác. Quan trọng hơn cả là thư hồi đáp từ các quốc gia, nước Anh tỏ ra một chút khách sáo, nước Pháp và Tây Ban Nha hời hợt thậm chí chỉ qua loa, do một viên trợ lý ngoại giao hồi đáp đơn giản vì hai nước này thật ra là một, đang trong buổi chính trị rối ren, lại đã ký hiệp ước tương trợ với Chúa Nguyễn, cũng đồng nghĩa với việc đang ở thế đối lập với nhà Tây Sơn. Nước Phổ, Áo Hung, Octoman khá nhiệt tình muốn trao đổi đại sứ giữa hai bên càng sớm càng tốt, tỏ ra chào đón du học sinh đến học tập và hứa sẽ hỗ trợ chỗ ăn ở. Ngoài ra còn nhận được sự ủng hộ chân thành từ Giáo hoàng Piô VI cũng hứa sẽ giúp đỡ giúp học sinh nơi ăn chốn ra chuyến đi của Trần Văn Kỷ đã đem lại rất nhiều lợi thế cho Đại Việt về lâu về dài, thành công nhất là tạo được sự chú ý của Tây phương giúp thu hút mậu dịch tăng trưởng nhanh trong thời gian được súng ống, Quang Toản liền phân phát cho Lạc Việt quân, ra lệnh ngày đêm luyện tập xạ kích, đưa cho Trần Quang Diệu một ngàn cái, lại đưa cho Đặng Văn Long một ngàn cái, số còn lại tức tốc gửi cho Võ Văn Dũng, kêu lão cho binh sỹ tổ chức luyện tập, giữ vững phòng tuyến, quan sát phản ứng của đối phương. Riêng về máy hơi nước Jame Watt, Quang Toản lệnh Phan Thuận, và nhóm nghiên cứu đa chức năng Thomas để họ tìm hiểu nguyên lý nhằm phỏng chế ra những loại máy hơi nước kiểu mới, công suất lớn hơn, phục vụ cho nhiều mục đích khác nhau. Mà mục tiêu đầu tiên là làm ra máy dệt chạy bằng động cơ hơi máy hơi nước còn phải tổ chức nhân công sản xuất súng trường, thực tế Quang Toản chẳng có hứng thú chút nào khi nhìn thấy loại súng này, bắn chậm, độ chính xác thiếu, xạ trình tệ hại, gặp trời mưa thì chỉ còn tác dụng của một cây gậy có gắn dao, mức độ chính xác trong 100 mét là ba mươi phần trăm, tức là phải bắn bốn phát mới trúng được một phát, thời gian bắn một phát đạn cần từ hai đến ba phút, tức là để bắn bốn phát đạn cần 8 đến 12 phút. Trong thời gian 10 phút đó quân địch đã có thể di chuyển được 350 mét 35 mét/phút tốc độ đi bộ thon thả, bảo sao Quang Toản không bĩm môi khinh thường cho được. Hắn ước lượng, nếu để một đội quân dùng loại súng trường này chiến đấu với một toán kỵ binh dùng đao có quân số tương đương không sử dụng chiến thuật hay địa hình, kỵ binh chắc chắn sẽ dành thắng lợi, còn nếu là khinh kỵ binh dùng mâu hoặc cung kỵ binh, lại càng khỏi phải bàn, lúc này hắn mới biết tại sao ở Châu Âu, vào thời điểm này kỵ binh Cossack vẫn là vua chiến trường. Quang Toản vốn không định đem súng này cho tân quân nhưng nếu để luyện tập xạ kích thì chắc được, với lại lúc này đây tân quân chẳng có vũ khí nào tốt hơn để tập luyện, ngoài lựu đạn và xa pháo. Quang Toản cho Phan Thuận sản xuất súng trường này mục đích đầu tiên làm cho công nhân tập luyện nâng cao tay nghề, sau lại để binh lính quen dần với vũ khí nóng và tập luyện xạ kích, còn chuyện áp dụng nó vào vũ khí chính rồi đem ra chiến trường, Quang Toản trong bụng luôn tỏ ra khinh thường, cho đó là sỉ nhục đối với hắn, có thể xảy ra ở đâu nhưng đối với quân đội trong tay hắn chắc chắn không thể xảy ra. Hay có thể nói điều đó làm cho hắn chướng mắt, khi trong tay hắn có hai mươi tấn thép tốt của Anh quốc, có đầy đủ các hóa chất, lại đủ công cụ cơ khí, có nhân công đông đảo và chăm chỉ, lại nắm trong tay kỹ thuật kiến thức súng ống của thế kỷ 21, điều kiện tốt hơn rất nhiều so với Cao Thắng chống Pháp lúc sau điểm Cao Thắng chống pháp, đã có thể làm ra súng trường nạp sau sử dụng đầu đạn nằm chung vỏ đạn đồng, trong điều kiện trốn chui trốn nhủi ở rừng sau, thiếu thốn trăm bề, bên cạnh chỉ được trăm thợ rèn có kinh nghiệm mười năm làm cuốc, vài cây búa. Trong khi đó nền khoa học kỹ thuật của người Việt năm 179x so với năm 188x không có gì thay đổi, Quang Toản không tin thợ thầy trong nước lúc này không thể làm ra súng tốt hơn của Cao Thắng nhất là khi có sự thúc đẩy từ đến đó Quang Toản cho gọi Thomas đến, nói với ông ta về hạt nổ và thuốc nổ không khói, Hạt nổ là loại thuốc nổ mồi rất nhạy nổ có thành phần gồm Fulminate thủy ngân, Antimony sulfide, Potassium cholorate, và bột thủy tinh. Còn thuốc nổ không khói là loại thuốc nổ mà thành phần chính xoay quanh Nitrocellulose hoặc Nitroglycerine làm cho chúng đông kết vào các loại chất tơ xốp như bông thuốc súng, rong biển, xốp, sợi các loại… loại này có sức công phá mạnh dùng chúng làm thuốc nổ chính thay thế thuốc nổ đen hiện hành. Thomas sau khi nghe chẳng tin lắm, nhưng cũng vì thấy mức độ nghiêm túc trong lời nói của Quang Toản nên theo đó mà làm thử, chủ yếu vẫn là Quang Toản thực hiện, lão ở bên cạnh xem hắn nói và phụ giúp đo lường vì Quang Toản không quen dùng loại công cụ, cổ lổ sỉ như thế này, ít ra, trong mắt hắn là như vậy. Nhìn cách Quang Toản thành thục tỉ mỉ thực hiện các thao tác trong phòng thí nghiệm, trong mắt Thomas nó như những vũ điệu tuyệt diệu vậy, lão cảm thấy tiếc cho thế giới hóa học khi Quang Toản tỏ ý từ chối không theo lão vào trong phòng thí nghiệm’. Lại nói, đối với người khác làm việc với những chai lọ hóa chất trong phòng thí nghiệm là một loại công việc tẻ nhạt làm người khác hoa mắt nhức đầu đừng nói đến việc điều chế ra thuốc nổ, là loại công việc vô cùng nguy hiểm, nhưng đối với người trong cuộc như Quang Toản, chẳng có mấy khó khăn vì tỉ lệ và thành phần cũng như cả quá trình này ở kiếp trước hắn thi đi thi lại không biết bao lần, lần nào cũng đạt điểm tuyệt đối, không có chút sai sót, nếu có sai sót chắc cũng chẳng cần đến điểm nữa, vì bùm’ một cái mọi thứ chỉ còn lại vài mẫu thịt ra lâu nay Thomas cũng nghiên cứu chất nổ dựa trên Nitrocellulose nhưng lão không cách nào điều khiển nó, vẫn luôn xảy ra tình trạng không kiểm soát được mới khiến lão thê thảm suốt thời gian dài, nay Quang Toản nói đến lão cũng có một chút chính kiến đem ra, Quang Toản nói với lão Nitrocellulose phải được kết hợp với các chất hấp thu trơ, như tảo biển, xốp hay sợi đay mịn, mới làm cho nó trở nên an toàn và dễ sử dụng khi thu được sản phẩm, Quang Toản cho đưa ra làm thí nghiệm, hắn thiết đặt một giá búa có thể điều kiển cho đầu búa tác dụng lực vào vị trí định sẵn, tại đây có thuốc nổ mồi và thuốc nổ trắng, khi Quang Toản cho cắt đầu dây giá búa đập xuống bật tia lửa, tạo ra tiếng nổ ầm oanh động, giá búa thí nghiệm trở thành sắt vụn, vụ nổ chẳng sinh ra một tí khói đen nào, có lẽ Quang Toản để khối lượng chất nổ hơi nhiều, Thomas há hốc mồm kinh ngạc mãi không ngồi dậy được. Quang Toản mỉm cười thành công.
Một tháng kể từ ngày Hồ Độc Lập xuyên việt đến Việt Nam thời kì cận đại, lấy lí do sức khỏe không lên chầu triều, thường ngày chỉ đi dạ quanh hoàng cung, tập thể dục, không lại trò chuyện cùng một số cấm vệ quân canh gác trong hoàng cung, Đương nhiên trò chuyện nhiều nhất vẫn là lão Phúc bên cạnh ra hắn là Nguyễn Quang Toản, ở đời sau nổi tiếng là phá gia chi tử, mới 9t thì lên làm hoàng đế, gần 3 năm ngồi trên ngai vàng hưởng thụ thành quả ông cha. May mắn là đến bây giờ Quang Toản vẫn chưa làm ra việc gì xấu nha. Bất quá từ đây về sau những ngày lành của Quang Toản coi như chấm dứt, nối tiếp những sai lầm cuối cùng lâm vào cảnh nước mất nhà tan, thân mình bị chém nơi pháp trường, vợ cũng bị người ta đưa vào hậu giờ là mùa đông Cảnh Thịnh năm thứ 2, tức khoảng vào tháng 11 năm 1794, Quang Toản năm nay chỉ vừa khoảng 12 tuổi mà thôi, uy tín trong triều dường như không có mấy, hắn vững vàng ngôi trên ghế rồng cũng vì uy danh do cha hắn Quang Trung để khi mất Quang Trung kêu các quan lại mà dụ cho tướng Trần Quang Diệu và quan đại thần Trần Văn Kỷ làm phụ chính, nhưng sau vì Quang Toản chuyên dùng cậu mình, thái sư Bùi Đắc Tuyên nên mọi quyền hành dường như rơi vào tay Tuyên cả. Trần Quang Diệu lại bận rộn dẫn quân chống cự với nhà nguyễn ở Nha Trang, còn quan đại thần Trần Văn Kỷ bị vu khống mưu phản sau giáng xuống làm lính. Hồ Độc Lập vừa nghĩ lại vừa thầm khinh bỉ tên Quang Toản này, làm gì trên đời có cái tên nào ngu xuẩn như vậy, sao mình lại đầu vào tên ngu như vậy mà tên này dù sao cũng là vua một nước, nên tạm thời không cần phải lo lắng chuyện cơm nước ăn mặc, với lại ta bây giờ đâu phải thực là Quang Toản ngày xưa, ít ra cũng có khinh nghiệm sống hai kiếp, kiếm trước cũng thuộc tầng lớp trí thức có bằng tiến sĩ kĩ thuật về quân sự trong nước hẳn thành Phú Xuân bây giờ đâu được như sau này. Hoàng Thành ở kiếp trước đa số do các đời vua Nguyễn thay nhau xây dựng thêm một loạt các đền đài cung điện. Còn hiện tại vẫn rất đơn sơ, là thủ phủ của các đời chúa Nguyễn trước đó, rồi còn trải qua các đợt chiếm đóng của quân Trịnh nay mới đến Nhà Tây Sơn chọn làm nơi đóng đô. Từ lúc lập nước đến nay Nhà Tây Sơn phải đối mặt với thù trong giặc ngoài, chiến tranh liên miên, làm gì để ý đến việc trang hoàng xây dựng đền đài. Khi hắn nói chuyện cởi mở với các vệ lâm quân. Quan sát dáng vẻ của họ, đa số đều rất tự tin vào bản lĩnh đánh giặc của mình Hồ Độc Lập lại có cái nhìn mới về đội quân nông dân này. Quang Trung tuy mất đi 3 năm rồi nhưng đội quân dũng mãnh thiện chiến của ông thì vẫn còn đó về cả số lượng lẫn chất lượng. Phải dùng từ trăm trận trăm thắng, vũ dũng, tinh nhuệ trong tinh nhuệ để hình dung đội quân này. Lấy một có thể địch 3-4, tính kỷ luật cao nên tướng Trần Quang Diệu chỉ cầm hai vạn quân đã có thể khiến cho quân chúa Nguyễn tại thành Nha Trang đóng cửa cố thủ không dám ra chiến, lại càng không dám đưa quân tiếp viện dù cho chúa Nguyễn có 12 vạn quân ở Gia Định. Nhà Tây Sơn hiện tại có đội quân khá hùng hậu khoảng 80000 quân chính quy, một lượng lớn quân địa phương ở các nha môn huyện phủ, chưa kể gần 10 vạn người thuộc diện ngụ binh ư nông, chỉ cần khi chiến tranh liền có thể điều chính quy chia làm các loại như bộ binh, thương binh, cung binh, kỵ binh, tượng binh, thủy binh, thần cơ binh…vv. Có 3 vạn đóng rải rác ở các đạo dinh phía Bắc Hà, phòng ngừa tàn dư Lê Trịnh và nhà Thanh, một số đóng ở Phú Xuân, khoảng 4 vạn còn lại chia ra trấn giữ và đối kháng với quân Nguyễn ở đằng cách nhìn nhận của Hồ Độc Lập việc duy trì một lượng quân đội lớn mạnh như vậy về lâu về dài đối với triều Tây Sơn không phải là việc tốt lành gì. Đại Việt trải qua các năm chinh chiến liên miên, số người chết khá nhiều, ruộng đồng bỏ hoang không ai cày cấy, một lượng lớn đàn ông tham gia quân đội, việc đồng áng chắc chắn bị bỏ Tây Sơn vừa thành lập còn non trẻ, tất cả đều dựa vào nông nghiệp, bộ máy quản lý nhà nước chủ yếu theo lối quân sự. Chúa Nguyễn lại nhìn chằm chằm từ phía nam, như hổ nhìn mồi, chiếm lấy cùng đồng bằng sông cửu long màu mỡ, ngày đêm tích súc lực lượng. Chỉ cần một vài năm mất mùa, đất nước sinh ra bất ổn, lúc đó chẳng cần biết quân đội dũng mãnh ra sao, chỉ biết binh lính mang bụng đói chắc không đánh được giặc, nhà Tây Sơn tất vong không nghi ngờ.Haiz… cứ cái đà này chờ vài năm nữa thế nào cũng bị lôi ra chém, còn vợ bị người ta lôi vào hậu cung thật mất thôi. Không muốn bị như vậy chỉ còn cách tận dụng hai kiếp làm người, thay đổi số phận vậy, tránh để mất mặt anh em xuyên việt. Ban đầu hắn lo lắng nếu như thay đổi lịch sử, hắn liền biến mất khỏi thế giới này, nhưng không thay đổi cũng không sống được bao lâu, chỉ sợ còn chết thảm hơn là bị biến mất. Chỉ hi vọng đây là thế giới song song với trái đất, như vậy hắn dù làm thay đổi lịch sử cũng không ảnh hưởng gì đến tương lai nơi mà hắn đến, ở đó còn có gia đình hắn người thân của đấyXem ra chỉ còn cách đó. Ta thề nếu như đây thật chỉ là thế giới song song. Không liên quan gì đến thế giới thật thì bọn giặc cướp nước ta hãy coi chừng. Hắn kiếp trước chết bởi bọn giặc Trung Quạ, thù này không thể không báo đó. Còn có Pháp MỸ, Bọn này không có tư thù với ta nhưng lại có thù với ông cha ta a. Thù này lại không thể không tính cùng bọn chúng rồi. Với lại xuyên việt rồi ta còn phải đi tán gái nữa mà.’ Không tự chủ được hắn đưa tay xuống đũng quần mà nhủ thầm chú em nhanh lớn lên cái nào, anh còn phải thực thi sứ mệnh vĩ đại của đàn ông nữa đó’.Hắn thật nghĩ thông suốt rồi, không nên sống uổng một kiếp người. kiếp trước đã không muốn kiếp này lại càng “Hoàng thượng! hoàng thượng nên vào triều sớm” mới sáng ra đang ngủ ngon đã nghe tiếng léo éo của lão phúc, cả tháng nay ăn ngủ thoải mái không lo giờ giấc, bây giờ lại phỉa dậy sớm thật không cũng không trách lão phúc được, đây là hôm qua Hồ Độc Lập suy nghĩ thông suốt hoàn cảnh hiện tại của mình nên dặn lão làm thế. Nhưng Hồ Độc Lập không nghĩ phải dậy sớm vậy, bây giờ đang là tháng 11 ah. Ở phú xuân vào thời gian này khá lạnh, muốn rời khỏi giường thật là việc không dễ dàng bây giờ là mấy giờ. Trời đã sáng đâu nào, sao phải dậy sớm vậy!Hắn lấy bộ dáng làm biếng như mèo hỏi lão thượng! giờ mẹo rồi, nhanh rời giường không lại lên trễ phúc nói lời này như nhắc khéo hắn trước đây đã lên triều trễ không ít. Làm cho hắn có tiếng lười nhác bỏ bê việc nước, ít ra trong mắt các quan thì là như vậy, chỉ không trực tiếp nói ra hồi nhốn nháo hưởng thụ người đẹp cung nữ giúp thay đồ, ăn điểm tâm bữa sáng. Mặt trời bắt đầu mọc đưa ánh sáng chiếu rõ xuyên thấu qua cửa sổ, Quang Toản cũng cất bước về điện Thái là lần đầu tiên vào triều, cũng là lần đầu tiên gặp mặt các triều thần. Quang Toản ngồi cao cao tại thượng trên ghế rồng, theo tưởng tưởng của hắn thì cũng không phải tốt lắm. kém xa so với gế rồng trong phim tàu mà hắn thường xem ở kiếp Toản trên ghế rồng xem lũ triều thần ở dưới hành lễ, một đám quỳ trên mặt đất hô to vạn tuế. Một cảm giác quân lâm thiên hạ tràn vào trong nội tâm, kích động, thấy mình như bao quát chúng sinh, thấy lưng Toản căn bản không biết những người này, có quá nhiều khuôn mặt khác nhau hiện diện ở bên dưới, dễ dàng phân biệt hai bên văn võ chia ra khoảng tằm 80 người, xếp thành 4 hàng đứng trong một đại sảnh lớn. Quang Toản nghe ra có rất nhiều khẩu âm từ các vùng miền khác nhau, bắc trung nam đủ cả. Bất quá hắn cũng không lấy gì làm khó, hắn nghe đều hiểu được đó vua quang trung coi trọng chữ nôm, nên cả nước cũng theo lối đó mà nói viết phần lớn bằng chữ nôm. Chữ hán vẫn dùng nhưng cũng không còn chiếm đa số, bởi vậy ngôn ngữ mà các triều thần nhà Tây Sơn dùng thông dụng với thực tế câu chữ dân tộc, không còn quá nhiều phụ thuộc vào từ có việc báo lên, không việc tan triều. - Một vị thái giám xướng lênQuang Toản nhìn xuống đám quan viên bên dưới, hắn để ý thấy một quan viên ở cuối hàng sau một hồi dường như cân nhắc việc gì đó rồi lấy bộ dáng hiên ngang không sợ chết đứng ra nói với giọng đặc bắc Thần có việc xin tấu” Quang Toản ra hiệu đồng ý -chuẩn tấu”.-Thần kính xin hoàng thượng xem xét quan phụ chính Trần Văn Kỷ là bậc tôi trung, được tiên hoàng tin dùng, nay vì can dán chuyện Tướng Lê Văn Hưng mà bị giáng chức, thần thấy đây là hình phạt quá ư khắt khe, mong bệ hạ khai ân, thần vì lòng trung thành đưa lời can dán nguyện quỳ chết nơi này’-. Vị quan này nói xong liền quỳ xuống dập đầu nhìn hắn mà nước mắt lưng Lê Văn Hưng phạm tội mưu phản, Trần Văn kỷ còn đứng ra nhất quyết bao che cho hắn, còn nói lời đại nghịch, thánh thượng nể tình hắn đi theo tiên hoàng có công nên đã khai ân không giết, chỉ bị giáng chức. Ngươi còn dám đứng ra xin tội cho đâu một kẻ nhảy ra nói. Nhìn lại vị trí hắn đứng đúng là đứng đầu quan văn. Vị này chắc chắn là quan thái sư đầu triều nổi danh quyền thần trong truyền thuyết, cũng là cậu ruột của Quang Toản chính là Bùi Đắc hắn ở đâu nhảy ra chen ngang không xin phép như vậy mà lại không có ai đứng ra ý kiến liền biết thường ngày Bùi Đắc Tuyên hoành hành ngang ngược như thế nào trong triều đình. Hắn đang hưởng thụ cảm giác quân lâm thiên hạ, hay đâu bị tên cậu thái sư này nhảy ra làm mất hứng đang định phát tác nhưng ý thức của một người sống qua hai kiếp làm hắn kiềm chế lại. Bùi Đắc Tuyên người này tuy không có bản lãnh gì nhưng đường đường là cậu vua, em gái là nữ tướng Bùi Thị Xuân, em rể là một trong thập đại hổ tướng Trần quang Diệu tay cầm binh quyền phụ chính. con rể là Ngô văn Sở đại tướng trấn thủ thăng long. Phải nói rằng Bùi Đắc tuyên đã không còn tiếng phản đối trong triều. ngang nhiên gạt bỏ các thành viên trái chiều mà nạn nhân là các quan đại thần khai quốc, và các hệ phái đối lập với hắn trong triều. Những người này đều có ngạo khí sao chịu luồn cúi lấy lòng Bùi Đắc Tuyên được. -E hem”.Đắng hắng một tiếng hắn nhìn các quan mà nói, -Trẫm cũng thấy việc này còn có uẩn khúc, sau khi tan triều cho gọi Trần Văn Kỷ vào thư phòng gặp thượng, thần nghĩ Trần Văn kỷ bị tội đã rành rành không cẩn phải xem lạiHắn nghe đến đây trong người đã bốc đầy lửa nóng rồi. không nhịn được hắn liền quát Ngươi có cần nghĩ lên đây thay ta ngồi luôn không”.Cả triều thần đứng người há hốc mồm hoàng thượng xưa nay chẳng phải thái sư nói gì nghe đấy hay sao, lần nào cũng vậy khiến các đại thần dường như quen với việc Quang Toản đều mọc trên mồm câu “rất phải, cứ theo cậu mà làm”. Sao lần này lại như vậy, có phải thái sư làm điều gì mất lòng vua chăng,’. Một số quan lại thuộc phe thái sư lại nghĩ.liệu đây có phải là thái sư và hoàng thượng đang giúp nhau đóng kịch không, để thái sư khỏi bị mang tiếng là lộng quyền hay không. Nếu bên ngoài nhìn vào, đây có thể bịt miệng thiên hạ nha’. Số nhạy bén hơn lại nghĩ thầm thái sư đi quá đà làm hoàng thượng thấy khó chịu rồi, nay mai bị thất sủng là điều khó tránh khỏi ta không thể ngồi đây chờ chết chung, phải tìm cách giữ mình mới được’.Bùi Đắc Tuyên bị hù chết rồi, thực tế tên này thuộc tốp người thích quyền lực nhưng không có gan làm kiêu hùng, Quang Toản quát to mấy tiếng làm hắn mềm nhũn cả chân. Người cháu này thường ngày đều nghe lời hắn mà, hôm nay không biêt ăn nhằm thuốc gì lại đột nhiên thay đổi tính khí, liệu có phải bị bệnh dậy rồi sinh ra đầu óc có vấn đề hay ngày Bùi Đắc Tuyên chuyên vào cung bày trò này kia giúp vui cho quang toản, qt tuổi còn nhỏ ham chơi, nên rất thich người cậu như hắn, nhờ sự tin cậy đó mà Bùi Đắc Tuyên leo lên đến chức thái sư, rồi dần thu gom phe phái tập trung quyền lực vào tay mình. Bùi Đắc Tuyên nhanh chóng điểm lại thời gian gần đây đã làm gì mất lòng người vua cháu này .Hai tháng nay Quang Toản bệnh không lên triều nhưng hắn lại phải bận rộn chuyện thay đổi binh quyền ở Bắc Hà cho Ngô Văn Sở ra thay thế Võ Văn Dũng và Võ Đình Tú. Vậy nên ít không vào hoàng cung bày trò với Quang Toản, với lại hắn cứ cho rằng đã chiếm được niềm tin của người cháu này, nên chỉ lo gom góp phe cánh chờ lúc thời cơ chín muồi là có thể làm việc lớn, đổi khách thành chủ’ Đến đây Tuyên đã tự tìm cho mình một lý do, thầm nghĩ tạm thời cứ như vậy, đợi mấy hôm ta kiếm ít trò chơi dụ dỗ hắn là lại đâu vào đấy ấy mà, chờ thêm vài năm nữa, việc lớn của ta ắt thành công’. Hắn đâu nghĩ rằng Quang Toản bây giờ đâu phải là Quang Toản cháu của hắn nữa , mà do Hồ Độc Lập xuyên việt vào vai Quang ToảnTự cho mình liều thuốc an thần Bùi Đắc Tuyên quỳ xuống mở không giám, thần có tội, thần bị thất thố, xin hoàng thượng tha tội”.Tên này còn biết xin tha tội vậy chứng tỏ quyền uy của vua vẫn còn, Quang Toản nói xong liền cảm thấy mình bộp chộp rồi, đang lo lắng tên này có vì vậy mà trở mặt liền hay không, khi nghe Bùi Đắc Tuyên nói như vậy liền thở phào nhẹ nhõm. May mắn là nước chưa quá sâu nha, vẫn còn trị được. Tạm thời còn chưa biết xử lý ra sao tên Bùi Đắc Tuyên này nhưng Quang Toản cũng không có ý định buông tha, đâu phải lúc nào cũng có cơ hội bắt lỗi đâu. Nghĩ đến cái tên Lê Văn Hưng lúc nãy vị quan kia và Bùi Đắc Tuyên đều đề cập qua làm hắn nghe thấy quen, cố nhớ trước vì thích sử nên thường xuyên lên google tìm kiếm đọc các bài viết ở đây nên bây giờ cũng coi như có nhớ mang máng tây sơn thất hổ tướng. Võ Văn Dũng, Vũ Đình Tú, Trần Quang Diệu, Nguyễn Văn Tuyết, Nguyễn Văn Lộc, Đặng Văn Long, lý Văn Mưu, Lê Văn Hưng. Nhà Tây Sơn võ tướng đầy dẫy, không it được phong đô đốc, phong hầu , nhưng để đứng trong thất hổ tướng đều phải là người tài trí vẹn toàn, soái cầm quân trải qua trăm trận cả.
nước lạc việt ở thế giới mới